Monday, September 22, 2008

Nuôi gà

Giải phóng xong, bà con thành phố đua nhau nuôi gà, nuôi heo, nuôi cả trên sân thương vốn dĩ trước đây chỉ toàn bồn hoa, cây cảnh để thưởng ngoạn...

Nhưng nhà tôi không có ý định nuôi gà vì kinh tế đâu. Mọi khởi đầu tình cờ, thật tình cờ

Mẹ mua về một chục hột gà, tối quá, thấy rẻ thì mua, không biết là trứng gà đang ấp dở. Vậy là người bán trứng chắc hẳn cũng kẹt tiền quá, nên đành làm vậy thôi

Tôi còn nhớ...đêm ấy, tôi bị cơn suyễn hành hạ, mẹ không ngủ được, và tự nhiên nghe có tiểng mổ khe khẽ từ rổ trứng. Mẹ liền cầm từng quả lên ngắm nghía, cuối cùng, mẹ chọn riêng ra được 2 quả . Mẹ đặt vào cái rổ khác, lót giấy báo, và cắm thêm cái đèn đêm để sưởi ấm cho trứng sắp nở thành các chú gà con. Tiếng mổ càng lúc càng rõ, mẹ lúc này giống hệt một bà mụ đỡ đẻ, ngồi canh từng chút, và dùng tay bóc phụ thêm để các chú gà có thể chui ra khỏi vỏ được dễ dàng hơn

Thế mà, cũng chỉ được 1 chú, chú kia chết ngay sau khi ra khỏi vì vỏ trứng dính chặt vào thân quá, nên bị xước thịt, chảy máu

Lũ nhóc chúng tôi lần đầu tiên tận mắt, tận tay quan sát chú gà con tội nghiệp, vì từ nhỏ đến lớn, ở thành phố, chỉ biết hình dáng con gà qua sách vở, tivi mà thôi. Chúng tôi thích lắm, nên sau đó, cô Thịnh mua tiếp cho mỗi đứa một con gà, với màu lông khác nhau. Út Hạnh được con gà cưng bé nhất vừa nở được mấy ngày

Từ đó, chúng tôi bắt đầu sự nghiệp nuôi gà. Nhưng chúng tôi nuôi gà như chơi búp bê, chúng tôi tưởng tượng đủ thứ. Tôi với Hiệp thiết kế cái chuồng gà gồm đủ các phòng ăn, phòng ngủ cho riêng mỗi con gà... Cô T và bố mẹ nhìn thấy vừa bực, vừa tức cười.

Tôi và Hiệp lấy gỗ từ trên gác, mượn cưa bên nhà bác 16, cưa lung tung mớ gỗ, lần đầu cầm cưa, nên chẳng làm sao điều khiển được, mình muốn cưa thế này, nó lại thế khác

Chúng tôi đóng cái chuồng gà méo mó chẳng ra hồn gì cả. Bố đi làm về, tức quá, đã mệt, còn phải sửa lại những gì chúng tôi đã tạo ra bừa bãi...Nhưng bố chẳng la chúng tôi câu nào

Chúng tôi có thể ôm ấp từng con gà - nhất là lúc chúng còn bé - không biết dơ là gì. Con gà nào bịnh, chết là chúng tôi khóc suốt, cô T thấy vậy, lại mua đền ngay cho con gà khác

Cứ thế, chẳng bao lâu, chúng tôi quen dần, và biết nuôi gà "chuyên nghiệp" hơn. Chúng tôi cũng biết phơi hèm để làm thức ăn cho gà, biết cách phòng bệnh cho gà, giữ vệ sinh chuồng trại cho nhà không bị hôi vì nhà tôi khá chật

Gà lớn, rồi đẻ trứng đều đặn, cũng là cách chúng tôi phụ bố mẹ được thêm chút thức ăn khi cuộc sống khó khăn...

No comments: