Monday, November 24, 2008

Mẹ chồng - Con dâu

Mẹ chồng, cô chồng, bà cô chồng cùng xuống SG khám bệnh và ở lại nhà tôi. Suốt 18 năm qua, hầu như nhà tôi luôn là địa điểm đón tiếp của khoảng gần 70 thành viên trong đại gia đình bên chồng : từ bà cô, các cô, cha mẹ chồng cho đến các anh chị em chồng, dâu, rể, các cháu chồng (chồng tôi có 10 anh chị em ruột và 30 đứa cháu)

Có người chỉ ở lại dăm ba ngày, có người vài ba tháng, thậm chí các cháu của chồng học Đại Học thì ở dăm ba năm...Chỉ có điều, không phải công sức của tôi lúc nào cũng được ghi nhận, mà có khi la những điều ngược lại khiến tôi buồn lòng không ít.

Nhưng rồi...tôi vẫn chẳng thể từ chối ai, và cuộc sống cứ thế tiếp diễn.


Tôi đọc và nghe rất nhiều tâm sự, suy nghĩ của các bạn trẻ bây giờ về mối quan hệ giữa các bạn và mẹ chồng. Thậm chí, đã có biết bao cuộc hôn nhân đổ vỡ cũng chỉ vì những rạn nứt, xung đột, bất hoà xảy ra quanh mối quan hệ này, mà hậu quả thiệt thòi là những đứa con.

Mẹ chồng tôi có 6 con dâu, và cô con dâu út đã chia tay với chồng . Bảo là mẹ chồng tôi dễ, cũng không đúng, mà nói là bà khó, cũng không sai.

Khi bà còn trẻ, khoẻ, thì bà luôn la rầy chúng tôi, bởi làm sao chúng tôi có thể bằng được bà khi bà vất vả nuôi một đàn con 10 người khôn lớn ??? Bà chẳng bao giờ hài lòng với chúng tôi bất cứ điểm gì, từ nhỏ đến lớn, từ việc nấu ăn, giặt giũ, rửa chén...cho đến cách tiêu xài, săn sóc con cái...

Bà chẳng bao giờ cho chúng tôi, nhất là các con dâu những lời khuyên bảo ngọt ngào , tình cảm, và sự ân cần. Thời gian đầu mới cưới, mội lần phải vế quê, hay đón mẹ từ Đà Lạt xuống chơi, tôi luôn lo sợ và cảm thấy không thoải mái khi tiếp xúc với bà

Nhưng bạn ơi ! Mẹ chồng, cũng chỉ là một người mẹ, và bạn, dù là con dâu, bạn cũng chỉ là một người con gái thôi

Vậy thì vì sao, mẹ chồng và con dâu không chịu tìm đến tiếng nói chung ???

Rồi tôi và bạn, chúng ta lại cũng sẽ là mẹ chồng, và chúng ta cũng sẽ có con dâu. Bạn có nghĩ đến ngày đó chưa, và liệu chúng ta có dám chắc rằng chúng ta đối xử với con dâu tốt hơn mẹ chồng đối xử với ta không ?

Căng thẳng với mẹ chồng, chúng ta sẽ làm đau lòng chồng, người đàn ông mà chúng ta yêu thương nhất. Bạn và tôi đều hiểu rằng : "anh ấy chẳng thể bỏ mẹ mình được, và anh ấy cũng không thể chọn lựa giữa mẹ và vợ" Mẹ hay vợ, cũng đều là mẹ, một người là mẹ của anh ấy, một người là mẹ của con anh ấy

Tôi yêu chồng tôi. Tôi biết rằng một người đàn ông hiếu thảo với cha mẹ, chắc chắn anh ấy sẽ chẳng bao giờ phụ bạc vợ đâu.

Khi mới lấy nhau xong, mẹ chồng tôi không hể đặt chân đến nhà tôi, mỗi lần bà xuống SG. Bà ở bên nhà dì tôi, và vợ chồng tôi luôn phải chở nhau qua thăm bà. Mời mọc đến mấy, bà cũng không ghé thăm. Bà chẳng hề quan tâm xem chúng tôi thuê nhà ở đâu, cuộc sống chúng tôi ra sao...

Mà lúc ấy, chúng tôi nghèo lắm, trong khi gia đình chồng tôi, cũng không đến nỗi nào. Chỉ vì...chồng tôi là đứa con trong gia đình ít được cha mẹ quan tâm.

Bà lúc nào cũng lạnh lùng, căng thẳng với tôi, có lẽ trong mắt bà, tôi như một cái gai, vỉ tôi là cô con dâu trí thức nhất nhà. Bà e ngại tôi lên mặt với mọi người. Bà sợ các con dâu khác nghĩ rằng bà phù thịnh, chứ không phù suy... Và nhiều điều khác nữa...

Nhưng hôm nay...mọi việc đều khác. Bà cũng chẳng thương yêu tôi hơn hẳn các con dâu khác đâu, nhưng bà rất thích sống cùng vợ chồng tôi. Tại gia đình tôi, bà luôn cảm thấy thoải mái, được săn sóc, được thương yêu, và ngoài nhà của ông bà, thì nhà tôi là nơi bà có thể lưu lại lâu nhất

Làm như thế, bạn có thấy mình bị thiệt thòi không ? Không đâu, bạn à. tôi luôn tâm niệm rằng : "Gái có công, chồng chẳng phụ". Mà được phụng dưỡng cha mẹ, là cái phúc của chúng ta. Cha mẹ có đông con thật, nhưng chỉ có vài người được chọn để lo lắng, hầu hạ, cơm bưng nước rót cho cha mẹ thôi. Nếu bạn ở xa, nếu bạn có những hoàn cảnh khác nhau, để bạn không thể gần gũi cha mẹ được, nghĩa là bạn đã không được chọn, và chính bạn mới là người thiệt thòi chứ không phải tôi

Các con tôi, chúng luôn luôn quen với cảnh nhà đông người, chúng sẽ có đông anh em, bạn bè để chơi, chúng có những tình cảm họ hàng gắn bó, thân thiết. Còn chồng tôi... anh ấy luôn cám ơn tôi đã gắn bó cùng anh trong suốt cuộc đời này

No comments: