Friday, January 8, 2010

Thư các con gửi ông già Noel 2008

1. Thư của Bảo Khanh

Ông già Noel kính mến,

Không biết thư này có đến kịp với ông trước đêm 24/12 không ? Nhưng thôi, cháu cứ viết, viết để hỏi thăm ông mà. Cháu thích tưởng tượng ra những công việc ông đang làm, đã làm và sẽ làm trong các mùa Noel. Này nhé, buổi sáng khi mặt trời thức dậy, ông cũng bắt đầu một ngày mới của mình bằng việc xem lại danh sách các món quà mình sẽ mua để tặng các em bé ngoan trong đêm Noel. Rồi sau đó, ông cùng bà đi mua hàng, và nói chuyện với nhau rôm rả. Về nhà, ông và bà cùng gói quà, những món quà thật xinh xắn...ngày càng nhiều lân trong giỏ đồ của ông. Trong cái không khí lạnh giá của miền Bắc cực, hình ảnh ông bà hiện lên với sự ấm cúng, hạnh phúc của gia đình. Bà dặn ông mặc áo ấm, đi đường cẩn thận, rồi ông cưỡi tuần lộc, đi phát quà cho các em bé. Ông có những ngày Noel bận rộn làm sao...Để làm được những điều này, chắc chắn ông phải có sức khoẻ thật tốt, đúng không ông ? Cháu tin là thế.

Một năm qua, cháu đã có nhiều tiến bộ (mẹ cháu bảo thế). Cháu đã biết cách chăm sóc gia đình, cháu hiểu được công việc mệt nhọc của chị Thu, chị Hường mỗi ngày qua Tết vừa rồi. Tuy mệt, nhưng cháu vui lắm, ông ạ. Cháu cũng học hành tốt hơn, cháu có một số kiến thức ổn định. Cháu chưa bao giờ cảmthấy mình nắm chắc kiến thức như bây giờ. Cháu hy vọng mình sẽ giữ được điều này cho đến lúc thi Đại Học. Cháu cũng lo cho đợt thi Đại Học sắp đến lắm.

À, cháu mới phát hiện ra mình có nhiều điểm được thừa hưởng từ mẹ. Chẳng hạn cháu nấu ăn cũng được nè, cháu thích học Sử nè, và gần đây nhất là cháu biết làm báo tường cho lớp, cho nhà thờ. Cháu có nhiều ý tưởng lắm, ông à. Tuy thế, cháu không được khéo tay như mẹ, nên đây là lần đầu tiên, cháu làm thành công các ý tưởng của mình với sự trợ giúp của Hồng Vy. Lúc bé, cháu mơ ước được làm cô giáo, nhưng bây giờ, cháu lại có ước mơ khác, có lẽ hơi cao xa, hơi viễn vông một tí, nhưng cháu sẽ cố gắng biến nó thành hiện thực.

Không biết rồi 5 năm nữa,có ai thành lập công ty mà cháu đang mơ ước trước cháu không, nhưng mà có sao đâu chứ. Cháu tin là mình sẽ làm được. Cháu muốn học Quản trị kinh doanh, để điều hành công ty của cháu. Đó là công ty chuyên design và decorate. Cháu sẽ tuyển nhân viên, nhận trang trí nhà cửa, báo tường, nhận thiết kế lịch, ảnh...Thế là có thể kết hợp sở thích của cháu và ngành học rồi, đúng không ông ? Rồi công ty lớn mạnh, cháu sẽ mở rộng thành trung tâm đào tạo những người có lòng yêu thích như cháu. Nếu có ai thành lập công ty kiểu này trước cháu, cháu sẽ đăng ký làm việc ở đó, lấy kinh nghiệm. Khi nào cháu thấy mình đủ mạnh, cháu sẽ tách ra lập công ty. Ông thấy thế nào ? Ý tưởng của cháu co hay không ?

Cháu cũng không biết nếu rớt Đại Học lần 2, ba mẹ có đồng ý cho cháu mở công ty không nữa ? Chắc là không đâu, ông nhỉ ? Pháp luật cho phép 18 tuổi được mở công ty rồi. Nhưng với ba mẹ, cháu còn nhỏ, chưa trưởng thành. Với lại, các ý tưởng này còn mới, chắc gì nó sẽ phát triển được ? Mà lập công ty rồi phá sản thi lỗ vốn chết. Cháu thích liều, nhưng ba mẹ cháu lại không thích thế. Ba mẹ cháu muốn cháu đi chắc chắn bằng con đường thi Đại Học. Nhưng khi đã rớt lần 2 rồi thì ai còn muốnthi nữa, đúng không ông ? Thày cháu cũng nói : Không phải Đại Học là con đường duy nhất. Vả lại ở VN bây giơờcó rất nhiều người trẻ như cháu lập công ty và thành công đấy thôi. Chắc là cháu lo xa quá rồi. Cháu nên tin tưởng vào mình chứ, đúng không ông ? Dù thế nào, cháu cũng hạ quyết tâm lập cho bằng được công ty. Từ đây đến đó, cháu còn cả một thời gian để rèn luyện cả về kỹ năng, sự khéo léo trong decorate, sự chuyên nghiệp trong design và cả tài quản lý nữa. Cố lên thôi ! Hì

Bây giờ, cháu cũng nhận ra nhiều điều mẹ nói là đúng. Cháu cảm thấy mình lớn hơn một tí, trải qua thêm vài điều nhỏ nhặt trong cuộc sống, nhưng đủ để cháu nghiệm ra như lời mẹ nói. Cháu cũng đón nhận một vài cái gọi là căng thẳng, nhưng chẳng là gì so với mẹ cả. Thế mà cháu đã cáu gắt nhặng xị lên. Nếu mà gặp như mẹ cháu, cháu không biết mình sẽ thế nào nữa. Cháu nhận thấy suy nghĩ của mình khá hơn trước và hình như là già hơn so với các bạn trong lớp. Nhưng mà có sao đâu, cháu lại còn cảm thấy thích nữa, dù rằng trong đâu có ai hiểu được cháu. Hì. Cháuthích mình là mình và cháu tự hào mình có được sự yêu thương, quan tâm từ ba mẹ nhiều hơn các bạn. Dù rằng đôi lúc ba mẹ hơi vô lý tí xíu. Cháu thấy thích ở nhà mình và cũng biết từ chối vài cuộc vui chơi. Cháu không biết tại sao nữa. Nếu như trước đây, thì cháu tham gia hết, đến ba mẹ cũng phải cản. Hì. Cháu cũng biết thương Nhí hơn, chứ hồi trước, cháu không thích nó lắm. Nó còn nhỏ mà nói chuyện già quá, rồi ai cũng so sánh nó với cháu. So sánh một đứa con nít với cháu là vô lý rồi, thế mà mọi người lại so sánh suy nghĩ, cách cư xử của nó với của cháu. Cháu phát ghen tỵ vì ai cũng thương nó vì điều đó. Bây giờ thi khác rồi ạ. Nó té xe, mà cháu xót đến mức hôm sau, cháu đi học phải về liền để nhìn nó, sợ nó đi học, cháu không kịp nhìn

Ông có nhận thấy cháu lớn rồi không ạ ?

Cháu muốn xin ông cho cháu một cái Ipod giống em Duy. Vì thày Trấn bảo, nếu mà chỉ nghe nhạc không và làm Toán, làm nghệ thuật thì rất tốt, đảm bảo hiệu quả. Nhưng em Duy lại không có gu nghe nhạc giống cháu, mà cháu cũng không dám thêm nhạc hay bớt nhạc trong máy nó nữa. Cháu muốn xin ông thêm một bộ đầm để cháumặc đi ăn đám cưới, dịp lễ Tết và một chiếc áo khoác khi trời lạnh. Thế thôi ạ. Cháu cảm ơn ông nhiều

Thư đã dài, cháu dừng bút đây. Cháu chúc ông luônmạnh khoẻ và gặp được những câu chuyệnlý thú trên hành trình của mình. Cháu chào ông. Cho cháu gửi lời thăm bà

Nguyễn Bảo Khanh

2. Thư của Duy


Sau khi băn khoăn về ông già Noel có thật không, bé con đã quyết định viết thư gửi ông già Noel. Mời cả nhà đọc nhé


Ông già Noel kính yêu,

Sau khi học bài xong, con đã viết thư cho ông. Dạo này ông có khoẻ không ạ ? Ở trên đó có tuyết không ông ? Ông có khi nào xuống tận đây - nhà cháu - không ? Ông trả lời cho con biết nhé.

Kính gửi Ông, Bà già Noel

Có lẽ cũng đã mấy năm rồi, cháu không viết thư thăm Ông Bà. Ông Bà có khoẻ không ? Tuổi của Ông Bà ngày càng cao, sức khoẻ Ông Bà ngày càng suy giảm, nhưng cháu tin chắc rằng niềm vui chia sẻ của Ông Bà thì vẫn tràn đầy, phải không ạ ?

Từ lâu, gần như thành tiền lệ, cứ đến mùa Noel, Ông Bà luôn bận rộn với những lá thư ẩn chứa nhiều cảm xúc của trẻ em (mà đa số đều có mục đích hết...). Cháu cũng thế, cháu đang ngồi viết thư cho Ông Bà mà trong lòng chẳng biết xin Ông Bà cái gì cả. Cuộc sống bố mẹ cháu đã tạo dựng nên cho cháu đã quá đầy đủ, bản thân cháu, tuy chưa phải là công tử, tiểu thư, nhưng cháu cũng chưa phải làm việc gì để kiếm tiền phụ giúp bố mẹ. Với lá thư này, cháu hy vọng Ông Bà sẽ cho cháu một món quà tinh thần : những câu giải đáp cho những khúc mắc đang ngày càng đè nặng trong cháu

Năm 2008 vừa qua, cháu đã thay đổi rất nhiều, gần như là hoàn toàn những thứ gì tệ hại, vô bổ mà trước đây cháu đã từng có. Cháu đã chẳng còn một thằng nhóc hay mê chơi Game, cháu đã không còn là một đứa sống mà như không sống, không mục đích. Lần đầu tiên, cháu biết định sẵn mục tiêu cho sự học tập của mình. Tuy nó còn mơ hồ, và chưa phải là một mơ ước rõ ràng, nhưng nó cũng đáng gọi là một "hoài bão" thật sự. Nói gì thì nói, cái ước mơ đó vẫn là một ngọn núi cao khó vượt qua, Ông ạ.

"CHÁU MUỐN DU HỌC"

Thật sự, cháu muốn lắm, rất muốn. Cháu muốn đạt được những tầm cao mới, những cấp bậc mới trong hệ thống kiến thức đồ sộ trên thế giới. Nhưng để hoàn thành được mục tiêu đó,, cháu phải đạt 2 tiêu chuẩn : Thuần thục tiếng Anh và có một bảng điểm đẹp

Về tiếng Anh, cháu nhận thấy sự tiến bộ rõ rệt trong cháu, nhất là phần Nghe. Nhưng nhiều lúc, chính cháu lại cảm thấy lo lắng trước cái trình độ còn non nớt của mình, lo lắng không biết có thể tiến hơn nữa sau 2 năm nữa không. Cháu cũng có những suy tính sẽ học thêm tiếng Anh trong dịp hè này, nhưng cái học phí cao ngất ngưởng ở trung tâm chắc chắn sẽ khiến cho những đứa trẻ muốn sử dụng tiền do bản thân mình tự kiếm được như cháu phải thất vọng. Đó là chưa kể, cháu đã được nghe khá nhiều người nói rằng, đi học cũng chẳng có lợi hơn chút nào vì trên hết, cái kỹ năng tiếng Anh đều dựa trên sự tự học và cố gắng không ngừng

Còn chuyện kiếm một bảng điểm đẹp nữa chứ. Cháu nghĩ đây không hẳn là vấn đề lớn vì kết quả chính, bảng điểm chính được gửi khi xét học bổng dựa trên số điểm thi tốt nghiệp. Cháu vẫn còn rất nhiều thời gian để cố gắng, nhưng nhiều ý nghĩ vẫn cứ hiện lên

Chẳng hạn môn Sinh, họ cnó rất tốn thời gian vì kiến thức của nó rất trừu tượng và rất khó. Nhưng khi thi, bài thi không hỏi về những vấn đề mà cháu đã tốn rất nhiều công sức để học, ma lại xoáy vào những câu hỏi bên lề rất khó chịu. Cuối cùng,cháu không hiểu mình tốn thời gian nhiều để làm gì chứ ? Những đứa bạn của cháu,chúng nó đạt loại khá giỏi, nhưng chủ yếu là do học thêm bên ngoài rất nhiều. Cháu lại không thích cứ phải chạy dọc, chạy ngang để học thêm, nhưng nếu không học thêm, thì thật khó để vượt qua tụinó. Chẳng lẽ giờ đây, sự học thêm đã lên ngôi rồi, hả ông ?

Thật khó để có thể diễn tả hết những thắc mắc của cháu. Ngay cả việc dịch bài, thời gian cháu bỏ ra cho nó cũng không còn được nhiều nữa. Cháu muốn chấm dứt công việc này vì nhiều lý do :
- Cháu đã bỏ chơi Game, nên kiến thức về Game ngày càng mai một dần, cháu cảmthấy áp lực vì sự phân phối thời gian. Nhưng nếu cháu không làm nữa, cháu sẽ không đủ tiền để kham những lớp học tiếng Anh trong dự định tương lai của cháu

Thật sự, nếu có thể tự học được toàn bộ, thì tốt biết mấy. Khi đó, số tiền cháu kiếm được, có thể chia xẻ cho cả nhà cùng vui

Bây giờ, cháu chưa thể nghĩ gì hơn, hay chẳng biết nói gì nữa. Cháu sẽ cố gắng hết sức để làm cho bố mẹ, anh chị, em...và ngay cả Ông Bà vui. Noel này, cháu xin Ông Bà hãy viết thư trả lời thắc mắc của cháu. Ông Bà cho cháu xin 2 quyển : Sử dụng trí tuệ của bạn" và "Sử dụng trí nhớ của bạn" của Tony Buzan. Với 2 quyển sách này, cháu hy vọng sẽ nghiên cứu đượ cnhiều hơn về cách sử dụng bộ não của cháu, cũng như khám phá ra được nhiều phương pháp học tập hiệu quả. Cháu thành thật cám ơn Ông Bà rất nhiều. (Hì, nếu Ông Bà muốn cho cháu thêm quà thì Ông Bà đừng mua thêm những cuốn sách thuộc về lãnh vực học tập nhé. Ông Bà có thể cho cháu nhiều món quà khác thú vị hơn...)

Lời cuối,, cháu chúc Ông Bà luôn mạnh khỏ, cháu hy vọng sẽ gặp được Ông Bà trong đêm Noel

Nguyễn Khắc Duy

3. Thư của bé con

Con tên là Minh Khuê, học lớp 3/8 trường Trưng Trắc. Con kể cho ông nghe về việc học của con nhé. Đầu năm học đến giờ, con đã có 58 điểm 10. Con đã tiến bộ nhiều về môn Toán. Hôm nay, con cũng đạt điểm 10 môn Vẽ.

Tuần sau, con sẽ thi môn Toán và Tiếng Việt. Con cảm thấy không được tự tin lắm, ông ạ. Ông hãy cổ vũ cho con được điểm cao, ông nhé ! Con chẳng biết xin ông quà gì nữa. Ông cho con cái gì cũng được ạ. Con hứa với ông, con sẽ cố gắng học để cuối năm đạt danh hiệu Học sinh giỏi

Thư đã dài, con xin dừng bút. Con chúc ông luôn mạnh khỏe để đi phát quà cho trẻ em trên toàn thế giới. Ông hãy viết thư cho con, Ông nhé

Cháu của ông
Nguyễn Minh Khuê

No comments: