Friday, November 14, 2008

Út Hạnh

DSC01740

Út là cô gái xinh đẹp, trong sáng và nhân hậu. Chị luôn cảm thấy hãnh diện và tự hào có một cô em như thế.

Út có khuôn mặt của mẹ, nhưng lại có dáng người của ba, và tính cách của cô Thịnh. Vậy là cứ nhìn vào Út, sẽ thấy hiện diện 3 người chị thương yêu nhất dù đã khuất...

Út sẻ bảo "Sao chị D lại nói về em như vậy ?". Mà có sai đâu, Út nhỉ ?

Khuôn mặt thì dễ hình dung rồi, so khớp 2 tấm hình của mẹ chụp năm 7 tuổi và bé Hạnh lúc nhỏ, nếu là người ngoài, chắc chắn sẽ nghĩ là của 1 người mà thôi. Còn hình chân dung của Út và cô gái Trần Ngọc Thanh tươi tắn, yêu đời thì có khác chi Thuý Kiều và Thuý Vân đâu ? Đúng là "Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười"...

Có lần, anh Hân chở chị đi sau Út, anh ấy bảo : "Em nhìn kìa, dáng của Út sao giống dáng ngồi xe của bố quá". Chị giật mình nhìn...Cái khuỷu tay...cái dáng cao cao gầy gầy...không sai chút nào

DSC01542



Chị đảm nhận việc dạy học cho bé Hạnh và Hiệp từ nhỏ thay cho bố. Hồi ấy, với Hiệp, chị có thể hò hét, khẻ tay...nhưng với Út, chỉ "giơ cao đánh khẽ" thôi mà em cũng mếu. Cứ nhìn khuôn mặt bầu bĩnh, xinh xắn, ngây thơ với 2 hàng nước mắt là chị bó tay, chịu thua. Lại còn bị mẹ gọi lên dặn dò, không được...đụng vào cô Út nhé. Cục vàng của mẹ đấy

Út càng lớn, càng trở thành niềm vui của cả nhà. Năm chị học lớp 9, chiều nào chị cũng được đạp xe đi đón Út, và đó là những phút giây hạnh phúc nhất của chị, mình cùng ăn kem, chè, Yaourt...Út có nhớ không ?

Rồi chị đi VB, bị bắt, chị không còn kèm Út học được nữa, chị gởi Út cho thày Nghĩa.
Ngày về, Út đã lớn khôn, xinh đẹp hơn nhiều. Chị lại đậu ĐH, nhưng âm hưởng chán chường của nnhững ngày tù còn sót lại, cộng thêm không khí học tập không phù hợp với chị, chị cúp cua liên miên. Hồi ấy, Photo còn khá mắc, nên chị cứ phải mượn tập bạn bè về chép lại. Khổ thân Út, cứ tối tối Út lại cong lưng ra làm thư ký cho chị.

Chị học khuya, hôm nào Út cũng mua quà bánh về bỏ trong ngăn tủ cho chị ăn thêm

Chị em mình lúc nào cũng quấn quýt bên nhau, đi chơi cùng nhau, thân thiết với nhau. Ngày chị lấy chồng, vô tình mở cuốn NK của Út ra, vội đọc được chỉ một hàng chữ thôi, cũng làm chị cảm động muốn chảy nước mắt và nhớ mãi đến bây giờ : "Thế là xa chị rồi, chị thương yêu.." Ngày đó, chị biết cả ba cũng buồn, và hơn bao giờ hết, ba, mẹ và Út cứ muốn gia đình chị dọn về ở chung.

Ba mẹ lần lượt qua đời, trước khi mẹ nhắm mắt, vẫn dặn dò chị săn sóc em, và sống cùng em...Nhưng Út có chịu cho chị làm tròn lời hứa với mẹ không, Út ơi ???

No comments: