Monday, November 24, 2008

Tám mối phúc thật

Sáng nay, nhìn thấy thời khoá biểu của con trên mặt bàn, mẹ vui lắm. Mẹ biết, con là đứa con ngoan, luôn cố gắng vâng lời ba mẹ học tập, rèn luyện để ba mẹ được hài lòng

Và như vậy, mẹ cũng phải nhìn lại xem, mẹ đã dạy tụi con thế nào, mẹ có đặt trên vai tụi con áp lực học tập, trách nhiệm lớn lao quá không ? Mẹ có ích kỷ khi hướng các con đến những ước muốn của mình mà quên đi mơ ước riêng của chính bản thân con không ?

Mẹ biết, các con của mẹ trưởng thành, suy nghĩ chín chắn, có chiều sâu hơn các bạn đồng trang lứa, nên con, chị Bảo Khanh, thậm chí là bé Nhí, sẽ khó hoà đồng với các bạn, và khoảng cách giữa con và các bạn cũng vì thế mà xa rất nhiều.

Mẹ cũng biết, vì cách sống của ba mẹ, các con cũng bị thiệt thòi, hy sinh những sở thích cá nhân của mình, khiến tụi con xa lạ với các bạn, khi mà cuộc sống và tuổi trẻ bây giờ thường đánh giá nhau qua hình thức bên ngoài, qua một số tiêu chuẩn vật chất nào đó

Mẹ thật có lỗi với các con, nhưng mẹ vẫn không thể thay đổi cách sống, cách suy nghĩ của mình, nên mẹ lại càng phải xin lỗi con thêm lần nữa, Kyo của mẹ à

Bố mẹ luôn mở cửa, đón nhận tất cả những ai cần đến bố mẹ, và trong bất cứ khả năng của mình, bố mẹ sẵn sàng giúp đỡ không ngần ngại, và dĩ nhiên, như thế, khiến các con ít nhiều bị chia xẻ. Các con phải bớt đi một phần không gian riêng tư của mình, các con phải giảm một phần nhu cầu sở thích của mình...nhưng các con của mẹ thật dễ thương, chưa bao giờ buồn phiền ba mẹ vì những điều này cả.
Vì thế, mẹ cảm ơn các con đã ủng hộ việc làm của ba mẹ

Con ơi, mẹ vẫn thường nghĩ rằng của cải, vật chất mà chúng ta hiện đang có, nó chẳng bao gìơ tồn tại vĩnh hằng, hôm nay, ta có thể có, nhưng biết đâu, ngày mai, chúng ta trở thành tay trắng.mà thôi. Mẹ thì luôn muốn để lại cho các con những gì không thể mất đi, không ai lấy được của tụi con cả.

Khi làm bất kỳ việc gì, các con luôn là suy nghĩ đầu tiên của bố mẹ. Mẹ chỉ ao ước rằng, sau này, vì điều kiện nào đó hay lỡ bố mẹ có mệnh hệ gì, mà các con phải xa bố mẹ, bố mẹ chỉ mong rằng sẽ có những người đón các con vào nhà như bố mẹ đã từng giúp mọi người vậy thôi

Hôm qua, chú Huy nói với mẹ : "Em và nhà em thường suy nghĩ các bác sống đúng là 8 mối phúc thật đấy". Chú Huy khen bố mẹ quá lời rồi, bố mẹ cũng bình thường thôi, nhưng dù sao cảm ơn chú cô đã phần nào hiểu được bố mẹ

Các con là con của bố mẹ, khi sinh ra, các con đã có những tố chất thông minh được thừa hưởng từ dòng họ 2 bên, các con hãy hãnh diện và tự hào về điều đó. Bố mẹ thường lấy câu chuyện tương tự trong dụ ngôn như sau :

"Ông nhà giàu trước khi đi xa, gọi 3 anh đầy tớ lại và trao cho người thứ nhất 1 nén bạc, người thứ hai 3 nén, và người thứ ba 5 nén. Sau một thời gian ông ta trở về, người thứ 1 đưa cho ông chủ 2 nén bạc và nói :
- Tôi gửi lại số bạc ông giao cho tôi và số lời sinh ra được từ số tiền này
Người thứ hai cũng đưa lại cho ông chủ 4 nén bạc gồm 3 nén được giao và 1 nén sinh lời. Còn người thứ ba thì gửi lại ông chủ 5 nén bạc và nói :
- Số tiền ông giao cho, tôi sợ mất, nên đã chôn kỹ ỡ một nơi, hôm nay tôi xin gửi lại cho ông
Dĩ nhiên, người chủ khen ngợi người đầy tớ thứ nhất và quở trách người thứ ba rồi"

Qua câu chuyện này, mẹ chỉ muốn nói với các con rằng : "Chúa cho chúng ta mỗi người một khả năng khác nhau, việc này cũng có thể hiểu là cả cuộc sống vật chất, kinh tế khác nhau nữa. Nếu Chúa giao cho chúng ta nhiều hơn người khác, nghĩa là trọng trách của chúng ta nhiều hơn, chúng ta phải cố gắng sống sao cho sinh lợi trên những gì chúng ta đã được giao.

Kyo à, khả năng của con nhiều lắm, mẹ biết. Con trai của mẹ rất giỏi, chính vì thế, mẹ luôn muốn con dùng khả năng của mình để làm một điều gì đó rạng danh cho dòng họ, giúp đỡ được nhiều người khác xung quanh mình.

Mẹ biết, nói với con những điều này, bố mẹ lại đặt lên vai con một áp lực, nhưng con ơi, bố mẹ không đẩy con ra để con tự bơi giữa biển trời bao la, bố mẹ vẫn ở bên con, và con cứ mạnh dạn lên, tự tin lên đã có bố mẹ sẵn sàng ủng hộ con, nâng đỡ con mà

Có lần, mẹ đọc báo thấy Bill Gate để lại quyền thừa kế cho 3 con trai của ông số tiền 10 triệu dollar, còn hơn 40 tỳ dollar, ông dành cho từ thiện. Mẹ liền nói với con : "Vậy là một trong những người giàu nhất hành tinh này có cùng quan điểm với me"

Bố mẹ bảo bố mẹ chỉ nuôi tụi con đến 25 tuổi thôi, từ bây giờ đến 25 tuổi, các con xin bố mẹ cái gì cũng được, nhưng từ 25 tuổi trở đi, dứt khoát, bố mẹ không cho gì thêm nữa, nếu lúc đó, bố mẹ còn tiền, bố mẹ sẽ làm từ thiện. Các con có buồn vì chuyện này không ?

Đừng buồn bố mẹ, các con à. Các con là tài sản quý giá nhất của bố mẹ. Đôi khi, nghĩ đến các con, mẹ càng cảm thấy, mẹ không cần gì cả, mẹ chỉ cần nhìn các con trưởng thành, khôn lớn, và vào đời vững chắc bằng một công việc ổn định, một cuộc sống gia đình hạnh phúc, bình an...là mẹ yên lòng

Nên mẹ nói các con hãy xin bố mẹ đi, xin nhiều vào, nhưng đừng xin điện thoại này, xe này, quần áo này...những thứ này nó có thể mất, có thể cũ và đôi khi nó còn làm nguy hiểm đến tính mạng của tụi con nữa. Các con hãy xin ba mẹ sức khoẻ, tri thức, và nhiều cái khác mà bố mẹ sẵn sàng cho, để lại cho tụi con nhưng không ai lấy được của tụi con đi hết

Cuối cùng, mẹ cảm ơn những cố gắng của tụi con trong thời gian đã qua. Mẹ vui lắm.

Còn đây là tám mối phúc thật, các con đều thuôc, nhưng các con đọc lại những gì mẹ viết và suy nghĩ thêm nhé

Thứ nhất: ai có lòng khó khăn, ấy là phúc thật, vì chưng nước Đức Chúa Trời là của mình vậy.

Thứ hai: ai hiền lành, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được đất Đức Chúa Trời làm của mình vậy.

Thứ ba: ai khóc lóc, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được yên ủi vậy.

Thứ bốn: ai khao khát nhân đức trọn lành, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được no đủ vậy.

Thứ năm: ai thương xót người ấy là phúc thật, vì chưng mình sẽ được thương xót vậy.

Thứ sáu: ai giữ lòng sạch sẽ ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được thấy mặt Đức Chúa Trời vậy

Thứ bảy: ai làm cho người hòa thuận, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được gọi là con Đức Chúa Trời vậy.

Thứ tám: ai chịu khốn nạn vì đạo ngay, ấy là phúc thật, vì chưng nước Đức Chúa Trời là của mình vậy

No comments: