Saturday, November 15, 2008

Thư của bố

Ngày đó...Trong một lá thư gửi về nhà, chẳng hiểu sao lúc ấy, tôi nhớ bố lắm và chợt nhận ra từ khi tôi xa gia đình đến giờ, bố chưa bao giờ viết cho tôi ...Thế là đặt bút viết một mạch : "Ở đây, các bạn của con có bố lên thăm, hoặc có những lá thư của bố...và ai cũngthắc mắc, vì sao con không có ? Chẳng lẽ bố không có gì để nói, để viết cho con sao ?'

Và thế là lần thăm nuôi đó, tôi đã nhận được thư bố. Thư viết thứ bảy, nghĩa là được viết trước ngày CN để mẹ đi thăm...Văn của bố rất dễ nhận ra.

Nhận được thư của bố, tôi khoe khắp đội, một phần vì thư quá hay, một phần vì xúc động quá. Kỷ niệm này...tôi không sao quên được.

Thời gian qua nhanh, tôi vẫn ấn tượng về lá thư của bố. Tôi tiếc mãi, vì không sao nhớ được lời của bố để ghi lại. Vậy mà, mẹ lại chép cẩn thận, và 2 năm sau ngày mẹ mất, chị N và Hạnh đã tìm thấy trong ngăn tủ của mẹ

Lá thơ viết bằng giấy vàng khè, loại giấy của những năm đất nước bước sang trang sử mới, chẳng biết lúc ấy giấy trắng đi đâu hết mà chỉ thấy toàn giấy đen và vàng, vậy mà hồi ấy học sinh đi học không bị cận mới là lạ ...

scan0027scan0028


"- Nếu, nếu ... chữ nếu tai hại quá, với chữ nếu, người ta có thể làm được mọi việc như 1 nhà văn Pháp đã nói với chữ nếu ta có thể bỏ cả TP Paris vào trong túi áo.

- Nếu mũi của nữ hoàng Cléopâtre dài hơn một chút thì thế giới đã thay đổi v...v và v...v.

Bây giờ thì mọi sự đã lỡ rồi. Ăn năn đã muộn. Thôi thì để an ủi mình cứ cho là số phận. Tại số phận chứ còn biết bảo gì. Tiếc thương những ngày đẹp đã qua cũng là vô ích. Vấn đề chính là sự sống. Hiện hữu mới là vấn đề chính. "To be or not to be that is the question" như Shakespeare đã cho nhân vật Hamlet nói.

Vậy thì phải lo sống đã. Bây giờ trước mắt phải lo tích cực công tác, tôn trọng kỷ luật, luôn luôn cố gắng hết mình để sớm trở về đoàn tụ. Con nói yếu nhiều. Ở đây, Mẹ cũng chia xẻ với con đây. Mẹ hồi này cũng đủ thứ bệnh: tim, gan, tê thấp v..v... Mệt mỏi về vật chất lẫn tinh thần. Nhưng vẫn phải cố gắng. Mỗi người có một lối bày tỏ tình thương yêu. Người thì sôi nổi, người thì trầm lặng. Nhưng cách nào thì cũng quy vào một mối.

Tất cả mọi con đường đều dẫn đến thành La Mã. Cứ yêu đời như Anatole Fruina, nghèo mà vẫn ao ước giàu. Nếu ông ta giàu thì sẽ xây một căn nhà trên sườn đồi.

Si j'étais riche, je batirais sur le peuchant d'une colline. Rút lại, A. Fruina chẳng bao giờ giàu, chẳng bao giờ xây được căn nhà lý tưởng nhưng ông đã để lại tác phẩm văn xuôi đọc nghe êm tai như thơ và du dương như nhạc"

Lá thư bố viết rất dài, chỗ này chỉ là một đoạn hay, mẹ chép lại. Cám ơn mẹ của con nhiều lắm, vì nếu không, thì con sẽ không còn dịp đọc lại nữa...

1 comment:

ArcLine said...

Viết hay quá
----------------
Mr. Thanh Phong - chuyên tư vấn thiết kế và xây dựng theo trường phái Phong Thủy Học tại TPHCM
Mời bạn tham quan bài viết Thiết kế nội thất văn phòng theo Phong thủy tại TPHCM hoặc Thiet ke noi that van phong theo Phong thuy tai TPHCM