Friday, November 14, 2008

Ngày con đi lấy chồng

Ngày đó, con thì vui lắm, nhưng bố mẹ và Út...nghĩ tới cảnh con đi lấy chồng, nhà có 4 người sắp còn 3 thì ...lặng lẽ buồn

Con gái đi lấy chồng, bố mẹ lo lắng, tính toán chi ly từng việc nhỏ nhặt sao cho mọi thứ phải tươm tất, mọi thư phải trọn vẹn.

Vì đối với con gái, chuyện này thiêng liêng làm sao và bố mẹ muốn con đón nhận được một hạnh phúc, niềm vui trọn vẹn khi lấy chồng.

Con gái đi lấy chồng, bố chỉ huy mọi việc tuần tự và khéo léo. Đám cưới của con cái là những chương trình quan trọng nhất trong cuộc đời bố mẹ

Đám cưới ở SaiGon, cả nhà mình thật vui và "phối hợp" với nhau rất ăn ý. Cô dâu hạnh phúc ngời ngời sánh bước cùng chú rể, đi bên bố mẹ đón nhận lời chúc phúc từ gia đình, bạn bè, khách khứa gần xa. Bao nhiêu là bài hát, bao nhiêu là nụ cười, rạng rỡ...

Đón dâu về Đức Trọng, cô dâu đứng trong buồng chờ thủ tục xin dâu. Bố bắt đầu "Đây là con gái của tôi. Từ hôm nay, tôi xin chính thức..." . Bố có thể nói rất nhiều thứ, có thể cảm ơn bao nhiêu khách khứa đến chúc mừng mà không biết mệt.

Chỉ có mấy lời thôi... thế là bố đã nói trao dâu cho nhà trai rồi đấy. Con đã chính thức bước ra khỏi vòng tay bao bọc của bố mẹ rồi.

Con bắt đầu thấy buồn khi bước chân ra khỏi nhà. Hơn ba trăm cây số về Đức Trọng, trong niềm hạnh phúc bên chú rể, con nghĩ tới khuôn mặt bố lúc trao dâu, nghĩ tới bố đang lụi hụi ở lại nhà dọn dẹp bàn ghế..

Lẽ thường, bố mẹ không đưa con gái về nhà chồng, thế mà con lại có mẹ bên cạnh, mẹ không nỡ nhìn con lủi thủi .không ai đưa, vì ngại đường xá xa xôi

Đám cưới ở quê vui lắm, họ nhà trai rộn ràng đón cô dâu và nhà gái. Hôm sau, cô dâu cùng chú rể lại theo nhà gái về lại SG. Con đi dự lễ tốt nghiệp Bác sĩ, đúng là "đại đăng khoa" rồi đến "tiểu đăng khoa", một kết quả tốt đẹp sau 6 năm học hành.

Thế mà bố mẹ chẳng được hưởng lấy một ngày cái kết quả ấy...Sự hy sinh của bố mẹ mới lớn lao làm sao, nuôi con gái ăn học thành tài, rồi người ta hưởng...

Thật ra, con chẳng ở Đức Trọng, con chỉ ở lại vài ngày rồi về lại SG. Con lại tiếp tục "ăn hại" bố mẹ. Ở riêng, nhưng cứ cách ngày, bố mẹ lại cơm nước buổi chiều cho con, việc to, việc nhỏ vẫn luôn là bố mẹ lo lắng

Dù đã 18 năm trôi qua, và bố mẹ không còn nữa...

Nhưng ngày con đi lấy chồng, sẽ luôn là ngày con ghi nhớ sâu trong trái tim mình. Những giọt nước mắt, những nụ cười... tất cả đều thể hiện tình thương yêu to lớn mà con nhận được từ bố mẹ.

Để con luôn vững bước trên đường đời!

No comments: